Monday, December 1, 2014

HÃY ĐI XA ĐỂ TRỞ NÊN MẠNH MẼ

Hãy đi xa để trở nên…. mạnh mẽ


Bạn sẽ không thể thấy hết cả thế giới nếu bạn chỉ ngồi một chỗ. Bạn cần phải lên đường để  nhìn thấy thế giới, suy xét từng ngóc ngách và khám phá một hành trình dài.

Bạn có bao giờ tự đặt câu hỏi vì sao bạn phải đi? Có thể chỉ đơn giản là bạn di chuyển từ nơi này đến nơi khác như đi làm, đi chơi mang tính chất công việc hay giải trí nhưng bạn phải đi. Bạn có từng để ý loài chim vẫn phải bay để tránh rét hay đàn cá vẫn phải lội ngược dòng để sinh sản thế nhưng vẫn có những người chỉ ngồi một chỗ từ năm nay sang năm khác như món đồ cổ lâu ngày không ai sử dụng đến bị bám bụi.

Hãy nhìn vào cuộc đời của những con người này, đôi lúc cuộc đời của họ như ngừng lại, mọi ham muốn, tham vọng của họ như bị chôn chặt và ở yên một chỗ. Họ yêu sự bình yên đó. Sự bình yên đã đóng đinh chân của họ vào sự tù hãm mà họ tự tạo ra.
Hãy đi, hãy lên đường để nhìn thấy cái thế giới này có điều tốt lẫn điều xấu, để phát hiện ra những cung đường đầy ngập ánh náng xen lẫn những hàng cây xanh mướt. Hay đơn giản hơn là ngắm những đứa trẻ đang vui đùa trong công viên. Cuộc sống sẽ trở nên thú vị lắm.

Dẫu nó đẹp hay xấu, vui hay buồn thì cũng hãy cứ đi để hiểu thêm về đời, về người, quan trọng nhất là hiểu thêm về minh – tấm gương phản ánh rõ nét nhất hiện thực của bản thân.


Những bước chân ấy giờ đây không đơn thuần là hoạt động đi nữa mà là cách để khám phá bản thân của mỗi chúng ta. Đi ra khỏi những nơi quen thuộc, đi để thoát vòng an toàn đã bó buộc, kiềm giữ chúng ta quá lâu. Thoát bỏ những vỏ bọc quan hệ, những lễ giáo thông thường để tự do hơn thực hiện những ước muốn bấy lâu.

Các cuộc hành trình thường làm con người ta trở nên năng động, tự tin, lạc quan hơn trong cuộc sống và quan trọng nhất là luôn tin vào các lựa chọn của mình. Con đường ấy sẽ làm cho đôi mắt bạn sáng hơn và bàn chân trần trụi ấy sẽ đủ dũng cảm và kiên gan bước những bước dài về phía tương lai.

Chắc hẳn các bạn cũng từng gặp không ít những người nói rôm rả cả ngày về những nguy hiểm mà bạn có thể gặp khi bắt đầu chuyến hành trình ấy. Họ suốt cả đời chỉ ngồi một chỗ để nói về những nguy hiểm và tự hài lòng với những gì xung quanh họ chứ không bao giờ thực sự suy nghĩ cho chuyến hành trình của bản thân. Họ khôn ngoan trốn vào một chổ an toàn, dại khờ kiểu ếch ngồi đáy giếng.

Hãy lên đường, hãy cất những bước chân đầu tiên dẫu hành trình dài hay ngắn, điều đó không quan trọng. Quan trọng là bạn đã đã lớn lên, đã trưởng thành, đã dám hành động vì những mục tiêu, lý tưởng của mình. Tin tôi đi, cảm giác ấy thật tuyệt vời.
Nguồn : blogdulich360

Thursday, November 27, 2014

Dấu ấn cuộc đời






Nếu có ai hỏi rằng có gì đáng nhớ nhất đến thời điểm hiện tại? Có gì để chia sẻ cùng mọi người thì tui sẽ trả lời rằng tui có thể huyên thuyên cả ngày những chuyến phượt từ công tác chuẩn bị đến lúc khởi hành và những gì diễn ra trong suốt hành trình đó. Lang thang như cơn gió vô định, mãi bay như áng mây trôi, mấy ai có được những tháng ngày hồn nhiên vui vẻ như thế.

Chuyến đi phượt đầu tiên của tui là vào năm ngoái. Cung đường Sài Gòn-Hà Tiên. Thú thật vốn là một đứa trai trẻ suốt ngày quanh quẩn ở những con đường gần nhà quen thuộc hay xa hơn là con đường từ nhà đến công ty. Và cuộc đời tui chỉ quanh quẩn quanh đó hay lâu lâu hơn thì đi xa cùng bạn bè . Nhưng chỉ sau một cú điện thoại rủ rê “ Mai đi Hà Tiên, đi không “ Không chần chừ bất cứ giây phút nào, tui đã trả lời  “ có “ mà không mảy may suy nghĩ mọi thứ sau đó. Phải chăng quyết định đó là quá vội vàng mà không cân nhắc như mọi lần. Và lần này khác mọi lần, tui đã liều và lên đường. Đôi chân này mọi lần vốn lừng khừng cân nhắc mọi thứ và cuối cùng là từ bỏ nhưng bây giờ tui đã nổi loạn. Tạm quên tất cả những khó khăn có thể gặp phải mà do tui tự tưởng tượng tui lại thấy mình có thêm nhiều lý do, mục đích để lên đường. 

Tui đã quyết định chuyến đi phượt đầu tiên như thế đó. Tui cảm thấy tui được thử thách, được tôi luyện và hơn hết tui được là chính mình. Thì ra trong tui vẫn còn con người khác đang ngủ quên – con người năng động, quả quyết, thông minh.
 
Đi để thấy thế giới bao la, để thấy cuộc đời không phải như bao lâu nay tui từng nghĩ, chỉ có đi làm rồi đi về, một cuộc sống vô cùng nhàm chán. Đi để khám phá những chuyện hay, chuyện lạ, để biết thêm chuyện đời, chuyện người.  Đi để thưởng thức những món ăn ngon, những đặc sản vùng miền. Đi để thấy xung quanh ta còn lắm những hơi ấm tình người. Quan trọng hơn, đi để khám phá chính ta – tui là ai? Ý nghĩa của cuộc sống này là gì? 

Liệu rằng nếu tui không đi ngày hôm ấy, cuộc sống hôm nay của tui sẽ như thế nào? Liệu tui có được cảm xúc kỳ diệu như con bướm thoát khỏi kén vươn mình lên bầu trời kia không ? Không khó khắn để hình dung ra vẫn là 8 tiếng đi làm hằng ngày và trốn luôn trong nhà đợi ngày mới đến. 

Đi phượt đối với tui không đơn thuần là nhảy lên con xe cũ kỹ đi đến một nơi nào đó xa xôi mà tui cần phải hình dung những khó khăn mà tui gặp phải, tất cả như thách thức khả năng ứng xử tình huống của tui và bạn sẽ ngạc nhiên vì những gì tui có thể vượt qua sau chặng đường dài hành xác. 

Thế rồi, tui lại muốn vi vu trên con xe cũ kỹ trên những con đường đầy nắng gió để tâm hồn mình lại thêm nồng nàn cảm xúc, để lòng lại được đong đầy niềm vui.

Friday, October 31, 2014

Con gái mê đá banh có lạ lắm không ( Lâu Lâu lên mạng thấy 1 bài viết khá cá tính nên share )

Tôi là một cô gái kì lạ . Không như những người con gái khác tui lại cực thích bóng đá. Không phải là cái kiểu thích như " Ôi anh cầu thủ đẹp trai quá"  mà là kiểu thích y chang mấy thằng con trai " Đá Hay là Thích, đẹp hay xấu gì kệ chả quan tâm " .


Chả bít bóng đá đến với tui từ khi nào . Cũng chả bít năm nào tui bắt đầu thích MU . Có lẽ xem riết rồi nó từ từ ngấm vào máu đứa con gái ham hố này .Phải nói là tôi chẳng có cái ưu điểm ngoài cái ham hố thích tụ tập coi đá banh với tụi con trai . Vẫn nhớ lần đầu đi coi đá banh với tụi cấp 3 hồi chung kết champion league 2008-2009 , tui vẫn nhớ như in tụi nó mắt chữ 0 , mồm chữ a khi thấy tui ăn mừng cảnh vandersar đẩy được pha anelka .


Và cũng chính tôi 1 năm sau đó lại khóc như con bệnh khi MU thua ngay trận chung kết . Chả hiểu tại sao khóc , thích là khóc vậy thôi . Lúc đó , cả đám bạn ai cũng hòi thăm tôi . Đứa nào cũng tưởng bị thất tình 

 Hồi mới vào lớp đại học , tôi như 1 đứa tự kỷ vậy . Trong khi mấy đứa con gái thì toàn nói về phim hàn quốc thì tui lại chỉ thích nói về bóng đá . Nhiều lúc cũng muốn thay đổi sở thích lại để phù hợp vs cộng đồng con gái trong lớp    . Nhưng vẫn chả thể nào làm được điều đó . May thay , sau 1 thời gian , tôi cũng đã có 1 đám bạn thân loi choi lóc chóc cùng sở thích . Đứa thì fan chelsea, đứa thì fan arsenal, đứa thì liverpool và chả có đứa nào fan MU .Đi coi đá banh với đám đó vui lắm, thắng cũng cãi lộn , thua cũng cãi lộn, may ra hòa thì ko cãi thôi .Lúc đầu tụi nó còn nương tay vì tôi là con gái , lúc sau tụi nó áp dụng triệt để "bình đẳng giới" để cãi nhau với tôi


Chả hiểu sao đến h vẫn vậy . Trong khi mấy nhỏ bạn tui có đứa thì chuyển từ phim hàn sang phim thái, có đứa lại chuyển từ thần tượng này sang thần tượng khác . Còn tôi thì vẫn vậy . Vẫn thích coi đá banh , vẫn thích coi MU dù họ ko còn phong độ hủy diệt như ngày xưa , vẫn mỗi tuần chờ dài cổ để đc coi trận đá banh vs đám bạn loi choi lóc chóc của tôi . Vẫn thế , vẫn là một con nhóc kì lạ    khác người khoái coi đá banh
Nguồn Zingblog   


Thursday, October 30, 2014

39 điều tuyệt vời tôi đã học được


- Tôi đã học được: không thể làm ai đó yêu mình. Tất cả tôi có thể làm là trở thành một người được yêu mến. Những điều còn lại là tùy thuộc vào những người xung quanh.

- Tôi đã học được: dù tôi có quan tâm như thế nào chăng nữa, một số người cũng chẳng bao giờ để ý tới.

- Tôi đã học được: phải mất nhiều năm để xây dựng lòng tin, và chỉ mất vài giây để đánh đổ nó.

- Tôi đã học được: người bạn của bạn có thân thiết tới đâu, một lúc nào đó họ sẽ làm bạn tổn thương và bạn nên tha thứ cho họ.

- Tôi đã học được: không phải vật chất nói lên bạn là ai, mà là những ai đã sống cùng bạn.

- Tôi đã học được: đừng bao giờ để “Xin lỗi" đi cùng “Lý do".

-Tôi đã học được: bạn có thể quyến rũ trong một khoảng thời gian ngắn. Sau đó, tốt hơn bạn nên nhận ra điều gì là quan trọng.

- Tôi đã học được: bạn không nên so sánh bản thân với những thứ tốt nhất mà người khác làm được.

- Tôi đã học được: bây giờ, bạn có thể làm ngay một điều gì đó mà để lại hậu họa cho cả cuộc đời sau này. Nên, hãy cân nhắc trước khi ra quyết định.

- Tôi đã học được: sẽ phải đi một quãng đường dài để trở thành con người mà mình mong muốn.

- Tôi đã học được: luôn luôn nói lời yêu thương với người mà bạn yêu mến. Vì rất có thể đó là lần cuối bạn thấy họ.

- Tôi đã học được: trước khi bạn bỏ cuộc, bạn vẫn có thể đi một quãng đường dài. Hãy để thành công là một quá trình chứ đừng là sự tận hưởng kết quả.

- Tôi đã học được: dù cảm thấy ra sao, dù đúng hay sai, tốt hay xấu, chúng ta vẫn phải chịu trách nhiệm cho hành động của mình.

- Tôi đã học được: hoặc là bạn kiềm chế "con" bên trong "người" của mình hoặc nó sẽ kiểm soát bạn.

- Tôi đã học được: mặc dù một mối quan hệ có nồng nàn và ướt át tới mấy, thì nó cũng mờ nhạt dần và thay thế bởi những thứ tốt hơn.

- Tôi đã học được: anh hùng là những người làm những điều cần phải làm, bất kể hậu quả của nó.

- Tôi đã học được: tiền là thứ vật chất bần tiện được sử dụng để duy trì sự thành công.

- Tôi đã học được: tôi và bạn, hai người bạn thân, có thể làm mọi thứ hoặc chẳng làm gì cả nhưng vẫn có một khoảng thời gian tuyệt vời.

- Tôi đã học được: có những lúc người mong đợi bạn gục ngã khi bế tắc sẽ là người vực bạn dậy.

- Tôi đã học được: có những khi tôi tức tối và tôi có quyền được tức giận, nhưng nó không cho tôi quyền được làm điều ác.

-Tôi đã học được: một tình bạn đúng nghĩa sẽ bỏ qua khoảng cách và tiếp tục khởi sắc. Tình yêu cũng vậy.

- Tôi đã học được: chỉ vì một ai đó không yêu thương bạn như bạn mong muốn không có nghĩa là họ không yêu bạn với tất cả tấm lòng của họ.

- Tôi đã học được: sự trưởng thành sẽ cần nhiều hơn những kinh nghiệm bạn có, nhiều hơn những điều mà bạn học được và nó ít hơn với số lần sinh nhật của bạn.

- Tôi đã học được: đừng bao giờ nói với một đứa trẻ là ước mơ của chúng quá xa vời. Và còn tệ hại hơn nữa khi đứa trẻ ấy tin bạn.

- Tôi đã học được: gia đình không phải bao giờ cũng bên cạnh bạn. Đó tưởng như là một điều nực cười, nhưng một người không quen có thể quan tâm, yêu thương và dạy bạn cách để tin tưởng vào mọi người. “Gia đình" không có nghĩa là cùng huyết thống.

- Tôi đã học được: chẳng bao giờ là đủ khi tha thứ cho người khác. Một lúc nào đó bạn phải học cách tự tha thứ cho bản thân.

- Tôi đã học được: dù bạn có đau khổ như thế nào thì trái đất vẫn tiếp tục quay.

- Tôi đã học được: hoàn cảnh và cảnh ngộ có thể ảnh hưởng đến con người chúng ta, nhưng ta phải chịu trách nhiệm cho con người mà chúng ta trở thành.

- Tôi đã học được: một người giàu không phải là người có nhiều nhất, nhưng lại là người cần ít nhất.

- Tôi đã học được: chỉ vì hai người cãi nhau, không có nghĩa là họ không yêu nhau. Và chỉ vì họ không cãi nhau, không có nghĩa là họ yêu nhau.

- Tôi đã học được: chúng ta không phải thay đổi tình bạn ấy nếu chúng ta hiểu sự thay đổi của những người bạn.

- Tôi đã học được: bạn đừng cố gắng tìm hiểu một bí mật nào đó. Điều đó có thể thay đổi cuộc sống của bạn mãi mãi.

- Tôi đã học được: hai người cùng nhìn một thứ nhưng nhận thức khác hẳn nhau.

- Tôi đã học được: mặc dù bạn cố gắng bảo vệ con bạn khỏi những va vấp trong cuộc sống đến đâu, chúng vẫn, sẽ và chắc chắn bị cuộc đời tổn thương không bằng cách này hay cách khác và bạn cũng vậy. Vì đơn giản đó là cách chúng ta trưởng thành.

- Tôi đã học được: kể cả khi bạn chẳng có gì, bạn vẫn tìm thấy sức mạnh để giúp đỡ khi một người bạn gục khóc bên cạnh.

- Tôi đã học được: những thứ dính trên người  bạn sẽ không giúp định nghĩa bạn là ai.

- Tôi đã học được: những người mà bạn quan tâm nhiều nhất trong cuộc sống thì lại nhanh chóng biến mất nhất.

- Tôi đã học được: thật là khó để vẽ ra vạch phân cách giữa cư xử đẹp và không làm tổn thương người khác và bảo vệ những gì bạn cho là đúng.

- Tôi đã học được: mọi người sẽ quên những gì bạn đã nói, những gì bạn đã làm, nhưng mọi người sẽ không bao giờ quên cảm giác mà bạn đã tạo ra cho họ.
 Nguồn Zingblog


Mùa hoa dã quỳ tại Lâm Đồng

Hoa dã quỳ (cúc quỳ, quỳ dại) là một trong những loài hoa được biết đến nhiều nhất ở Tây Nguyên. Dã quỳ là loài hoa dại, có sức sống mãnh liệt, nở vàng rực những con dốc, những nẻo đường mỗi mùa đông.

Khi những mùa mưa đã ngớt, cái nắng đầu đông về trên phố núi là hoa dã quỳ bắt đầu nở rộ, báo hiệu mùa đông đến, mùa khô bắt đầu.

Nhóm chúng tôi vừa có chuyến đi Lâm Đồng, dựa theo tình hình thực tế nên đưa ra dự báo về mùa hoa dã quỳ năm nay để bạn phượt lập kế hoạch khám phá.
- Dải hoa ở khu vực đèo Phú Hiệp và phụ cận: nở rộ vào đầu tháng 11.
- Dải hoa ở Liên Khương - Đa Me: nở rộ vào đầu tháng 11.
- Dải hoa ở khu vực Tu Tra - Bồng Lai: nở rộ vào khoảng tuần đầu tiên và tuần thứ hai của tháng 11.
- Hoa ở Đà Lạt: nở rộ vào cuối tháng 10.
- Hoa ở Đran - Châu Sơn: nở rộ vào khoảng tuần đầu tiên và tuần thứ hai của tháng 11.

Thực tế mùa hoa dã quỳ phụ thuộc rất nhiều vào thời điểm hết mùa mưa, nên có thể sai khác với dự báo của chúng tôi.

Nguồn : phuot.vn

Cụ 84 tuổi chia sẻ bí quyết chinh phục đỉnh Phan-xi-păng( ước gì lúc già mình đc như cụ ấy :3 :3 )

Chinh phục thành công đỉnh Phan-xi-păng cao 3.143m đã khó đối với thanh niên trai tráng chưa nói gì một người 84 tuổi như ông Huỳnh Văn Ráng (ngụ tại phường Lái Thiêu, thị xã Thuận An, tỉnh Bình Dương), nhưng thực tế ông Ráng đã làm được. Tất cả là nhờ bí quyết ăn uống và tập luyện mà ông học được từ sách báo cùng với quyết tâm cao độ.
Bắt đầu ấp ủ giấc mơ chinh phục đỉnh Phan-xi-păng từ năm 75 tuổi, nhưng mãi tới năm 84 tuổi, ông Ráng mới thật sự hoàn thành ước nguyện. Trong suốt 9 năm kể trên, ông Ráng đã thử sức với dãy Hoàn Liên Sơn 3 lần nhưng đều chưa đến được đích, tới lần thứ 4 thì ông đã chạm tay vào “nóc nhà” Đông Dương.


Chia sẻ về lý do không chinh phục đỉnh Phan-xi-păng ngay khi còn trẻ, ông Ráng nói: “Thật ra lúc trẻ tôi gặp một số vấn đề về sức khỏe, như bao tử và gan, do đó cũng hạn chế sức lao động. Tuy nhiên, sau một thời gian tập luyện, tôi nhận thấy sức khỏe tốt hơn, các vấn đề về sức khỏe trước kia không còn nữa nên tôi quyết định thực hiện giấc mơ chinh phục đỉnh Phan-xi-păng”.
Cách rèn luyện sức khỏe của ông Ráng rất đơn giản! Đầu tiên là ở khoản ăn uống, ông chủ yếu ăn rau củ và thịt trắng - nghĩa là các loại thịt như gà, cá, lương, ếch,… và ăn cơm gạo lức. Sau đó, việc tập luyện chủ yếu được ông thực hiện thông qua quá trình đi bộ và tập thể dục. Kèm theo là một số phương pháp dưỡng sinh trong cuốn sách của bác sĩ Nguyễn Văn Hưởng, tuy nhiên ông Ráng chỉ chọn ra 6 đến 7 động tác phù hợp để luyện tập. Bên cạnh đó, ông Ráng khẳng định: “Tôi không uống rượu, bia hay hút thuốc”.
Về sau, điều đầu tiên ông nhận thấy là hệ tiêu hóa tốt hơn hẳn nên ăn uống ngon miệng và sức khỏe dần ổn định. Tuy nhiên, ông Ráng vẫn nhẫn nại luyện kỹ năng leo núi bằng cách leo 68 bậc thang 50 lần mỗi ngày, tổng cổng là 3.400 bậc, cũng như leo các đỉnh núi từ thấp đến cao ở trong miền Nam và leo núi nhân tạo trước khi chính thức đặt mục tiêu cao nhất là “nóc nhà” Đông Dương - đỉnh Phan-xi-păng.


Song ông Ráng cũng thú thật là trước kia ông có hút thuốc, nhưng đã quyết tâm từ bỏ từ lâu. Khi được hỏi về cách bỏ thuốc lá, ông Ráng cười tươi và chia sẻ: “Dễ lắm! Cứ thử ngậm điếu thuốc khi đang bị cảm sẽ thấy đắng nghét, hay cứ nhai miếng bưởi đắng rồi hút thuốc. Cảm giác lúc đó sẽ khiến người ta muốn bỏ thuốc. Tất nhiên, cần phải có sự quyết tâm nữa”.
Với những bí quyết sống đẹp như vậy, cho đến thời điểm này, ông Ráng vẫn có sức khỏe dẻo dai và linh hoạt. Sắp tới ông dự định sẽ tiếp tục leo các đỉnh núi trong miền Nam như một niềm đam mê và cũng để rèn luyện sức khỏe.
Nhân đây, ông Ráng gửi lời nhắn nhủ tới giới trẻ: “Dù làm gì cũng phải xem sức khỏe là hàng đầu, bởi có sức khỏe mới làm được các việc khác. Hãy cứ bớt mỗi thứ một ít (tức hạn chế các loại thực phẩm độc hại - PV) thì sẽ góp phần giữ sức khỏe tốt”.
Nguồn 24h

Những địa điểm chặt chém nhất quả đất( giỡn chứ thật ra chỉ là viet nam thoi) :v :v

1/Bãi biển Sầm Sơn Thanh Hóa
Thanh Hoá đựơc mọi người biết đến với bãi biển Sầm Sơn, một bãi tắm đẹp cùng với những danh lam thắng cảnh lung linh sắc màu huyền thoại. 
Tuy đã cảnh giác cao độ với các chiêu độc nhằm “chặt chém” nhiều du khách đến đây phải ôm cục tức ra về. Bãi biển này có thời gian trở thành nỗi khiếp đảm với không ít du khách.

2/Thành phố biển Đà Nẵng
Là một thành phố du lịch nổi tiếng với những bãi biển đẹp, một trong 5 bãi biển đẹp nhất hành tinh, cáp treo Bà Nà- đường lên tiên cảnh… cùng với những vẻ đẹp khác người ta vẫn ví thành phố này là "Thành phố đáng sống nhất Việt Nam" . Thế nhưng Đà Nẵng cũng là điểm du lịch bị chặt chém thậm tệ, không thương tiếc. Theo lời kể của một vị khách tên Hải, Đà Nẵng cũng chém khách tới 200.000đ/ một vé gửi xe ô tô cho đêm bắn pháo hoa. Đúng là cơ hội cả năm chỉ có một lần. Khi khách phản đối thì bị dọa bẻ gương chiếu hậu. 
3/Vịnh Hạ Long
Hạ Long là một trong bảy kì quan thiên nhiên của thế giới mới đang thu hút rất đông khách du lịch tới tham quan. Tuy nhiên, nhiều du khách đã tỏ ra khó chịu bởi họ bị "móc túi" thường xuyên khi sử dụng các loại dịch vụ nơi đây.
Theo phản ánh của nhiều du khách, các loại mặt hàng chợ đêm Hạ Long khá phong phú nhưng lại bán với giá "cắt cổ", mức giá bán các sản phẩm du lịch trong chợ đêm cao hơn 2 - 3 lần so với những nơi khác, đặc biệt khi gặp du khách nước ngoài thì các tiểu thương nơi đây tha hồ "chém" đẹp.

Nếu so các loại mặt hàng này bán ở Thủ đô Hà Nội thì sự chênh lệch giá là quá khập khiễng khi một chiếc thuyền cỡ lớn bán trong siêu thị cũng chỉ niêm yết từ 350.000 - 800.000 đồng/chiếc. Còn chuỗi hạt được quảng cáo là ngọc trai Hạ Long thì tại Hà Nội cũng bày bán tràn lan ở các khu chợ sinh viên với giá thấp hơn nhiều, mẫu mã phong phú. Các vị khách nước ngoài mua với giá 600.000 đồng/chiếc thì ở chợ Đồng Xuân (Hà Nội) chỉ bán với giá 230.000 đồng/chiếc.

Nhiều điểm du lịch khác ở Việt Nam cũng nổi tiếng về bệnh “chặt chém”. "Chặt chém" đã thành một đặc trưng đáng xấu hổ, làm xấu hình ảnh văn hoá du lịch Việt Nam. Đó cũng là một nguyên nhân khiến nhiều du khách chỉ đến Việt Nam và “một đi không trở lại”. 
Nguồn : vitalk